Mình luôn tin rằng trong hành trình học tập, mỗi người đều đồng thời là người học và người dạy. Học tập không phải là một quá trình một chiều, nơi giáo viên truyền đạt và học viên tiếp thu một cách thụ động, mà là một quá trình tương tác đa chiều, nơi mọi cá nhân – dù là thầy hay trò – đều có điều để chia sẻ, để học hỏi và để truyền cảm hứng cho nhau. Kiến thức không chỉ đến từ sách vở, từ những trang giáo trình hay bài giảng, mà còn đến từ chính những trải nghiệm cá nhân, từ những lần thất bại, thành công, từ câu hỏi của học viên, từ những tranh luận sôi nổi trong lớp, hay đơn giản là từ một góc nhìn mới mẻ được ai đó chia sẻ.
Vì vậy, mình luôn cố gắng xây dựng một môi trường học tập mở, nơi mọi học viên đều có tiếng nói, đều được tôn trọng và khuyến khích phát biểu. Mình không muốn lớp học của mình chỉ là nơi các bạn đến để ghi chép bài, làm bài tập và chờ đến khi điểm số cải thiện. Mình muốn đó là một không gian sống động, nơi các bạn được tự do đặt câu hỏi, nghi ngờ một khái niệm, tranh luận về một cách tiếp cận, hay thậm chí là đưa ra một góc nhìn hoàn toàn khác với những gì sách vở nói. Mình luôn nhấn mạnh rằng: học không phải là để thuộc, mà là để hiểu. Và hiểu không phải là để lặp lại, mà là để vận dụng, sáng tạo và áp dụng trong thực tiễn.
Thay vì áp đặt kiến thức theo khuôn mẫu, mình chọn cách đồng hành – hướng dẫn học viên tư duy logic, xây dựng kỹ năng tự học và tự phản biện. Mình không chỉ dạy các bạn mẹo làm bài IELTS mà còn giúp các bạn phát triển tư duy ngôn ngữ, biết cách khai thác nội dung bài nghe, đọc ý ngầm sau các đoạn văn hay viết ra những quan điểm cá nhân một cách mạch lạc, sâu sắc hơn. Bởi vì với mình, mục tiêu cuối cùng không chỉ là điểm số, mà là khả năng sử dụng tiếng Anh thật sự – để học, để làm việc, để giao tiếp và sống trong một thế giới kết nối toàn cầu.
Mỗi buổi học, dù dài hay ngắn, dù là lớp nhóm hay 1-kèm-1, đều là một cơ hội để mình cùng các bạn khám phá những điều mới mẻ. Có những buổi học mà mình học được rất nhiều từ chính câu hỏi hoặc nhận xét của học viên. Và chính điều đó khiến việc giảng dạy trở nên thú vị hơn, ý nghĩa hơn. Khi cả giáo viên và học viên cùng xem lớp học là một hành trình chia sẻ, cùng nhau phát triển thì mối quan hệ học tập không còn là “thầy – trò” khô cứng nữa, mà trở thành “người đồng hành”.
Mình cũng tin rằng việc học – đặc biệt là học một ngôn ngữ – là một hành trình liên tục, không có điểm kết thúc. Khi bạn coi việc học là một quá trình bền bỉ, là một phần trong cuộc sống hàng ngày, bạn sẽ không còn thấy nó là áp lực. Bạn sẽ học từ bộ phim mình xem, bài nhạc mình nghe, từ một buổi trò chuyện với bạn bè quốc tế hay thậm chí từ chính những sai lầm bạn từng mắc phải trong các bài kiểm tra. Và khi tư duy đó được hình thành, bạn sẽ thấy việc chinh phục tiếng Anh – hay bất kỳ mục tiêu nào khác – cũng trở nên nhẹ nhàng và gần gũi hơn rất nhiều.